Chuyển tới tiêu đề chính trong bài [xem]
Nhật Bản được cả thế giới biết đến với nét văn hóa truyền thống anime và manga. Những điểm chờ xe bus, tàu điệm ngầm trung tâm mua sắm, quảng trường… tất cả đều khiến người ta lưu giữ lại khoảnh khắc đẹp đẽ về nét văn hóa đặc biệt này. Ngoài anime và manga tiểu thuyết của Nhật Bản cũng được đánh giá cao, dưới đây là một vài cuốn sách mà mọi người nên đọc thử:
1.5cm trên giây – Shinkai Makoto
“5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh hoa anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chũng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc tha thiết nhất của tình yêu”.
5cm/s là câu chuyện tình yêu đẹp nhưng cũng đầy tiếc nuối. Câu chuyện kể về Takaki và Akira những đứa trẻ cô đơn. Bên nhau từ khi còn nhỏ cho đến khi buộc phải xa nhau. Và rồi, Takaki bất chấp bão tuyết để đi thăm Akira, còn Akira cũng bất chấp thời gian để chờ đợi Takaki dù không có bất cứ dấu hiệu nào cho rằng cậu sẽ đến. Cả hai con người ấy, đã bất chấp tất cả chỉ để được gặp nhau vào tiếng ngắn ngủi, tạm xóa đi nỗi nhớ, nỗi cô đơn hiệntại và rồi họ rời xa nhau mãi mãi. Khoảnh khắc ngắn ngủi đó nhưng lại giá trị cả đời, Takaki và Akira đã trao nhau nụ hôn đầu tiên và cũng là nụ hôn cuối cùng. Không chia tay, không hứa hẹn, nhưng dường như cả hai đều hiểu mọi chuyện đã kết thúc, ngay khi Takaki bước chân lên tàu để trở về. Giữa Takaki và Akira không hề có sự phản bội, không thất vọng chỉ là họ nhận ra đối phương chẳng thể lấp đầy được sự cô đơn của mình. Takaki lựa chọn lưu giữ tất cả lại trong tim còn Akira lại lựa chọn bỏ lại quá khứ để bước đến tương lai tìm kiếm một tình yêu khác…
Cuốn sách như một vùng ký ức của tình yêu cứ nhẹ nhàng trôi vào miên viễn, không có cao trào, chỉ trầm lắng nhẹ nhàng như một bản nhạc không lời nhưng từng câu từng chữ đã chạm đến góc sâu nhất của trái tim người đọc.
2.Kira kira – Cynthia Kadohata
“ Chị tôi, Lynn, đã dạy cho tôi nói cái từ đầu tiên: kira – kira. Tôi phát âm nó thành Ka a-a nhưng chị hiểu tôi muốn nói gì. Trong tiếng Nhật, kira – kira nghĩa là “sáng lấp lánh”.
“Màu xanh của bầu trời là màu xanh đặc biệt nhất trên thế giới, bởi vì nó vừa xanh thẳm lại vừa trong vắt. Chị vừa nói gì vậy hả?”
“Bầu trời rất đặc biệt. Biển cũng vậy nữa. Và cả mắt con người cũng vậy.”
Chị quay mặt về phía tôi, chờ đợi. Tôi nói “Biển và mắt con người cũng đặc biệt.
Đó là cách mà tôi đã được học về mắt người, bầu trời và biển cả: cả ba thứ đều đặc biệt, rực rỡ và trong vắt…”
Tất cả đều giống như những thước phim về suy nghĩ ngây ngô của Katie – một cô bé tinh nghịch, đáng yêu. Katie non nớt và dễ thương được người chị yêu quý chỉ dạy từng điều một, vẻ đẹp đơn giản nhưng lung linh của những cánh bướm trắng bay phấp phới ở cánh đồng bắp, vẻ đẹp kì lạ của từ “Kira”, vẻ đẹp của bầu trời, của mắt người… Tuổi thơ Katie đã sống với những điều như thế. Nhưng buồn thay khi căn bệnh của người bùng phát. Có lẽ đó chính là điểm mấu chốt của câu chuyện để hình thành nên con người Katie sau này. Ngày nhỏ, cô bé được Lynn bảo bọc và chăm sóc nhưng sau này vị trí đã được thay đổi. Chính Katie là người – dường như – gần gũi với Lynn nhiều hơn cả. Khi Lynn nhìn thấy con bướm bay ở cửa sổ. Cuộc sống của mỗi người trôi đi, đến lúc chết mới cảm thấy có ý nghĩa, mới cảm thấy nó đẹp nhường nào.
Kira – Kira là câu chuyện trong sáng, đầy màu sắc, tựtin và không bi lụy cho đến những dòng cuối cùng.
3.Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào – Ichikawa Takuji
Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào. Đây là câu chuyện vừa trong trẻo, thuần khiết với tình bạn của 3 đứa trẻ “lập dị” nhưng vừa gợi trong ta bao cảm xúc về sự chờ đợi, sự tái ngộ và hơn hết là sự liên kết giữa mỗi chúng ta. Tác giả Ichikawa Takuji đã khắc họa mỗi nhân vật với những nét rất riêng. Satoshi rụt rè, có tình yêu mãnh liệt với thủy sinh; Yuji thích rác, vẽ rác còn Karin lại là cô bạn trông có vẻ mạnh mẽ nhưng nội tâm lại sâu sắc. Ba đứa trẻ ấy tìm thấy nhau, có một tình bạn tuyệt vời nhưng lạc nhau và chờ đợi những 15 năm để được tái ngộ. Chưa hết, đó còn là câu chuyện tình lãng mạn, vô cùng dễ thương giữa Karin va Satoshi, về thế giới giấc mơ đầy diệu kì nhưng lại không thể thoát ra được…
Một câu chuyện nhẹ nhàng, đáng yêu và sâu sắc giữa Karin, Yuji và Satoshi. Mỗi nhân vật đều có tính cách rất riêng, quấn quít bên nhau từ thuở thiếu thời và đến 15 năm sau tình bạn của họ vẫn còn mãi, trọn vẹn và bình dị. Còn có những tình yêu tuổi nhỏ trong sáng và thuần khiết, đáng quý biết bao. Lời thoại của nhân vật tự nhiên và dễ thương, làm lắng đọng lại chút cảm xúc nhẹ nhàng khó tả trong lòng người đọc bởi tình tiết kết thúc bất ngờ.