Chuyển tới tiêu đề chính trong bài [xem]
Đọc Không Ai Qua Sông để thấy sự thay đổi chóng mặt quanh mình, để thấy được giá trị của hạnh phúc thật sự.
Không Ai Qua Sông – Tập truyện ngắn mới nhất của Nguyễn Ngọc Tư gợi bạn đọc nhớ đến truyện dài Cánh Đồng Bất Tận đã từng gây xôn xao trên văn đàn một thời gian dài. Cũng lấy cảm hứng từ cuộc sống của người dân nông thôn miền Tây, nhưng giờ đây nhân vật của Nguyễn Ngọc Tư có cái trăn trở của một vùng đất đã dần bị đô thị hóa, con người phải thích ứng với những thay đổi của cuộc sống hiện đại nhưng mối quan hệ trong gia đình cũng dần bị mất đi, chuyển biến theo chiều hướng khác nhau.
Ở Không Ai Qua Sông hiện lên một vùng đất đang dần bị đô thị hóa, con người phải thích nghi với những thay đổi của cuộc sống hiện tại, hào nhoáng… Thế nhưng theo vào đó là những mối quan hệ gia đình cũng dần dần chuyển biến theo chiều hướng khác nhau.
Nếu trong đời sống, những con người nghèo khổ, những thân phận nhỏ bé, tầm thường bị khuất lấp che mờ bởi cuộc sống xô bồ, nhộn nhịp, thờ ơ hay vô tình thì trong truyện của Nguyễn Ngọc Tư mỗi con người bé nhỏ ấy lại có một chỗ đứng, một vị trí ngang hàng nhau. Dường như Nguyễn Ngọc Tư gửi gắm vào đó lòng cảm thông, sự trân trọng đối với những đứa con tinh thần của mình.
Không Ai Qua Sông góp thêm vào hàng chục câu chuyện chị viết ra những nỗi buồn không tên khác, những mảnh đời ngược xuôi khác, những phận người ngụp lặn khác. Đọc truyện của Nguyễn Ngọc Tư cần phải hiểu, cảm thông rồi mới quay ra trách, hờn, giận, thương… Đàn ông, đàn bà, người già, con nít tất cả đều mang nhiều tâm sự, nhiều nỗi buồn thấm thía hằn sâu trong tâm trí của các thân phận.
Lối dẫn truyện mộc mạc, giản dị nhưng để lại trong lòng người đọc một khoảng lặng rất lớn. Từng truyện ngắn như thuật lại một cách nghệ thuật cuộc sống giản đơn mà mỗi chúng ta ai cũng đều trải qua. Từ những nỗi đau của cuộc chia ly vì lòng thương bà xã hay xuất phát từ mâu thuẫn gia đình đến cuộc sống của những người phụ nữ bị “cơm áo gạo tiền” cứ quấn lấy cuộc đời của họ.
Những cái tên trong Không Ai Qua Sông ngắn gọn và gợi mở như Vực Không Đáy, Nút Áo, Không Ai Qua Sông, Mưa Mây, Dây Diều, Lời Yêu… gói trọn trong đó nhiều cảm xúc tò mò, hào hứng, sự lắng đọng, suy tư và đậm nỗi buồn về những thân phận của chị Hai, thằng Sáu…
Những thân phận con người hiện lên qua trang sách, từng câu từng chữ như những nỗi niềm thương cảm và cảm thông mà Nguyễn Ngọc Tư dành cho họ. Những mảnh đời lạc lõng, nổi trôi được tác giả khắc họa rõ nét đến mức chỉ đọc thôi đã thấy thương họ dường nào. Để rồi gấp trang sách lại mà trong đầu còn suy nghĩ, lòng thì vấn vương mãi.
Đọc truyện của Nguyễn Ngọc Tư, lòng người ta như mềm ra. Trong từng câu chữ, người đọc có thể cảm nhận được vị chát – đắng, sự suy ngẫm sau nụ cười. Bởi vậy, bất tận như những cánh đồng, miên man những dòng sông, truyện của Nguyễn Ngọc Tư chuyên chở cảm xúc về con người. Những cảm xúc ấy có khi không thể chạm được nhưng luôn hiện hữu như từng cọng vàng của bông lúa miền Tây, từng sợi xanh của cỏ dại, từng ngọn trắng lảng vảng của đám lau sậy ven sông.